- Dùng chính các phần tử đất (loại tam giác) để thiết lập sơ đồ
hình học, sau đó thay thế các đặc trưng cơ lý của phần tử này bằng đặc
trưng cơ lý của loại vật liệu sử dụng làm tường chắn. Không nên dùng
phần tử dầm vì tường trọng lực làm việc chủ yếu bằng trọng lượng bản
thân (kích thước hình học khá lớn). Vì vậy khi tính tường trọng lực quan
tâm chính là chuyển dịch của tường còn phần chịu lực thì phần lớn là
đạt yêu cầu. Phần tử beam trong Plaxis chủ yếu dùng cho các cấu kiện
chịu uốn như tường cừ Larsen hay tường chắn đất bê tông cốt thép (là các cấu kiện có độ
mảnh).
- Nếu có xét sự tương tác giữa kết cấu và đất bạn dùng phần tử
tiếp xúc .
- Phát sinh các điều kiện biên .
- Gán đặc trưng cho lớp đất và cho kết cấu tường chắn ( với tường chắn
bạn cần khai báo E : mô đun đàn hồi ; I : Mô men quán tính ; A: diện
tích mặt cắt ngang kết cầu tường để tính EI : khả năng chống uốn EA: khả
năng chịu lực dọc .
- Với mô hình đất nếu bạn chọn mô hình MC là ok rồi .
- Phát sinh các điều kiện ban đầu như cao độ mực nước ngầm , trọng lượng bản thân đất .
- Lập các giai đoạn tính toán ( tính theo C,φ để kiểm hệ số an
toàn ).
- Chọn một vài điểm cần xem kết quả .
- Tính toán và xem kết quả qua đồ thị ......
Chú ý:
- Việc lựa chọn chiều sâu chôn tường trong Plaxis
phải dùng phương pháp thử dần nhưng có thể tính sơ bộ hoặc lấy chiều
sâu chôn theo kinh nghiệm để rút ngắn quá trình thử và tìm ra độ sâu
chôn tối ưu.
- Có thể sử dụng Plaxis
để đánh giá ổn định của hố móng sâu khi chưa sử dụng tường chắn bằng cách xem xét biến dạng của hố móng khi đào mà chưa có tường
chắn (thường nếu bị phá hoại thì Plaxis sẽ đặt giá trị False cho giai
đoạn đào này và có thông báo lỗi là đất nền bị collapse) hoặc có thể sử
dụng chức năng phi-c reduce để đánh giá hệ số ổn định hố móng sâu khi
chưa có tường chắn.